Trở lại chùa Hương vào tháng 11, không phải mùa lễ hội nên đường xá thênh thang. Mình nhớ hồi nhỏ, năm nào cũng đi chùa Hương với các cụ, mà toàn nhè vào dịp sau tết âm lịch. Trời mưa lất phất, lạnh, đường trơn trượt, lầy lội vậy mà dân cả nước vẫn đổ về chùa Hương. Cái vui của người ta không phải vì vãn cảnh chùa, chắc cũng chẳng phải lòng ngưỡng mộ đạo phật mà đơn giản chỉ là được đi chùa Hương, được đắm mình vào không gian tĩnh mịnh của chùa Hương. Kính Phật, nguòi ta cũng cả nào là bia 333, bia Sài Gòn, đồ mặn…,. Có lẽ đồ cúng có sai cũng không quan trọng, quan trọng là cái tâm nguòi ta mà thôi, cứ lòng thành là được chứ nhi?Trần ăn uống thế nào, trên kia, trên 9 tầng mây các Phật cũng hiểu lòng thành ở hạ giới là được.
Ở chùa Hương, giờ cũng có cả dịch vụ bán hàng trên thuyền, mà thuyền nào chỉ quanh quẩn ở một chỗ, một đoạn suối Yên thôi. Hồi xưa dịch vụ bán hàng nhan nhản dọc theo lối lên động Hương Tích. Mình thích món chè cù mài ở đây, ngon, mát. Du khách đến chùa Hương đa số chọn ăn ở nhà hàng Mai Lâm, nhât là khách tây. Quán này được cái rộng rãi, giá cả được, phục vụ nhiệt tình. Chủ quán kiêm cả bán vé cáp treo. Khách muốn đi cáp phải đợi đông đông thì nhà cáp mới cho chạy băng truyền, nếu khách đến ít, tốt nhất hành khách ăn trưa trước rồi đợi chuyến sau đi cũng được.
Cuối tháng 10, đầu tháng 11 là mùa hoa Súng. Ở chùa Hương có nhiều điêm trồng loại hoa này. Du khách có thể tìm đến vài cái kênh nhỏ, trên đường vào chùa chính, ở đó có vô vàn hoa Súng khoe sắc hồng mời gọi.