Khách Tây có vẻ bắt đầu quan tâm tới điểm đến là chùa Hương thì phải. Điểm này tuy không mới nhưng họ để mắt đến cũng là tín hiệu tốt. Vài lần dẫn khách Pháp về đây, lần nào cũng gặp nhiều đoàn khách tây, đủ cac thứ tiếng. Từ dạo có cáp treo nên số lượng khách Việt đến cũng nhiều hơn, đỡ phải leo trèo nhiều. Tuy nhiên nếu thực sự muốn đi ngắm cảnh chùa Hương, tốt nhất là trèo. Vừa đi vừa ngắm cảnh mới hay, mới là cái thú của lữ khách, tuy có vất vả hơn.
Nhìn từ trên cao, cả một vệt kim loại-đó là các hàng quán bán hàng dọc theo đường lên Hương Tích. Ngày xừa chỉ có lác đác vài quán, giờ thấy kín đặc. Mà thực ra cũng là cách kiếm sống cả thôi, ngoài đồng ruộng, chèo thuyền, chăn nuôi…người dân còn gì để làm nhi?
Mình nhớ hồi nhỏ, bố mẹ mình đi chùa Hương còn mặc áo dài. Hồi đó ăn mặc nghiêm chỉnh như vậy đấy. Hình ảnh thường gặp ở chùa Hương là các cụ già, lưng còng, tay chống gậy lộc cộc trên từng bậc thang vào Hương Tích. Có cụ còn bảo :thôi đi chuyến này rồi chết cũng được. Mình để ý thấy dường như bây giờ người ta không nói A Di Đà Phật như trước nữa thì phải? Khi gặp nhau, trước kia, ai ai cũng nói như vậy, nghe vừa hay vừa như để giải tỏa sự mệt mỏi. Mình đã thử chào như vậy mấy lần nhưng không được đáp lại, chán thế cơ chứ.
Dân ở đây có vẻ được sắp xếp đến lượt mình chèo thuyền rất chặt chẽ. Đoàn mình đi được vài chục mét thì lái đò chuyển hướng sang bên kia suối để đổi thuyền khác. Họ bảo đến lượt nhà em ạ, anh yên tâm không có chuyện gì đâu. Hihi mình chỉ lo vấn đề đổi thuyển rồi đòi thêm tiền. BQL cũng cải tiến cách quản lý. Khách có thể mua vé thắng cảnh và vé thuyền tại 3 điểm: 2 bên đầu bến và 1 ở cổng chào từ đường cái vào. Còn xe tour tốt nhất là đỗ nhà Mai Lâm bên trái bến tính từ ngoài đường vào. Nhà này bao thầu toàn bộ bến bãi, cơm trưa, vé cáp treo.
Mình đi vào cuối hội nên cũng vắng, mà chùa Hương cũng chỉ nên đi vào trước hay sau hội. Đoàn vào đến động chính tầm 12h30 nên cũng rất vắng. Lòng động khô ráo. Khách vào động trong cùng một lát rồi ra ngay.
Lần nào đi chùa Hương mình cũng cho khách ăn trưa ở Mai Lâm, quán rộng, thoáng mát nhất khu vực Thiên Trù. Nhân viên nhiệt tình phải mỗi cái tội viết hóa đơn rất lâu vì không viết được các số có nhiều chữ số…,.
Nếu đi chùa Hương từ tháng 6 trở đi còn đẹp nữa, đó là mùa hoa sen nở, suối Yến sẽ bừng sáng, sẽ soi rõ từng cành lá xanh mướt cạnh suối. Đi vào dịp này mà thiếu máy ảnh thì tiếc lắm. Nghe bác chèo thuyền bảo bây giờ thôn sẽ đứng ra quản lý chùa Hương. Hy vọng BQL mới sẽ lo cho chùa Hương tươm tất hơn trước.